🎎 Quy Phục Vợ Yêu
Chuyện tình cảm giữa Phương Oanh và shark Bình vào những ngày qua ồn ào quá luôn các mẹ, ngày nào đọc báo em cũng thấy thông tin Phương Oanh và vợ shark Bình hết trơn. Ai cũng có lý lẽ bảo vệ bản thân nên nghe người nào nói cũng có lý riêng hết các mẹ ạ. Trong khi dân tình bày tỏ sự phẫn nộ trước hành động
Vợ Lê Dương Bảo Lâm tên thật là Tạ Thị Quỳnh Anh sinh năm 1992, kém chồng 3 tuổi.Quỳnh Anh, sở hữu ngoại hình xinh xắn, khuôn mặt ưa nhìn.Khi còn son rỗi, Quỳnh Anh cũng chăm chút cho trang phục của mình hơn.Quỳnh Anh là hậu phương vững chắc cho chồng từ chăm sóc con cái, kinh doanh online để Lê Dương Bảo Lâm
Trong trường hợp chế độ tài sản của vợ chồng theo luật định thì việc giải quyết tài sản do các bên thỏa thuận; nếu không thỏa thuận được thì theo yêu cầu của vợ, chồng hoặc của hai vợ chồng, Tòa án giải quyết theo quy định tại các khoản 2, 3, 4 và 5 Điều này
Bộ phim Thời Quá Khứ - Tình yêu Trong Sáng thuộc thể loại phim Tình Cảm của Hàn Quốc. Chae Rim - Han Jae Suk - Jang Dong Gun. Sử dụng trình duyệt Google Chrome để có trải nghiệm tốt nhất trên vn2, cài đặt Google Chrome bấm (vào đây)
Tại bệnh viện trung tâm thành phố. Phó Trung Kì cùng Tô Mạch Hoa ngay khi nghe cuộc điện thoại từ bệnh viện đã không ngủ được mà chạy thẳng đến nơi. Cách một phòng bệnh, tim họ luôn đập thình thịch, cảm giác bất an hiện rõ trong người. Rốt cuộc là chuyện gì, đang yên đang lành sao lại xảy ra tai nạn thế kia.
"Cháu, cháu đừng khóc nhé, ngoan, đây là khu làm việc cháu không thể vào." Nhân lúc nhân viên còn vây quanh Lăng Kì, Lăng Vi liền nhân cơ hội bước vào. Trước khi đi còn không quên âm thầm tặng một nút like cho đứa em trai của mình. Cô bé vừa đi vừa mang ý nghĩ sẽ phục thù, người đàn ông đó vậy mà lại dám bỏ rơi mẹ của cô.
Giới thiệu Truyện Quy Phục Vợ Yêu - Lăng Tuệ Để trả thù cho cái chết của cha, cô đã tìm cách leo lên giường của Phó Mặc Quân, người đàn ông của em gái mình. Khi đám cưới hai người diễn ra, một tay cô đứng lên vạch mặt bộ mặt giả tạo của đứa em gái "tốt", thuận lợi đạp nhà họ Trương xuống. Sau đó lại dùng đứa con trong bụng mà giao dịch với anh.
Pháp luật quy định vợ chồng chung thuỷ, thương yêu, quý trọng, chăm sóc, giúp đỡ nhau, cùng nhau xây dựng gia đình no ấm, bình đẳng, tiến bộ, hạnh phúc, bền vững. Khôi phục chế độ tài sản chung của vợ chồng: Trong trường hợp vợ chồng đã chia tài sản chung và sau
Chị T. và người chồng đầu tiên chung sống với nhau từ năm 17 tuổi, hai người có 2 mụn con và mưu sinh bằng nghề thu gom rác thải. Sau đó, chị yêu anh P. - một người đi theo làm phụ giúp vợ chồng chị. Lúc này, mặc dù anh H. biết tất cả nhưng không nói gì.
S8vpA0n. Chương 39 Chạy trốnBạch Mai ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh nhìn cô chằm chằm, bà thở dài.“Phi Nhung , nếu như lúc đầu con đi theo mẹ có phải tốt hơn không? Sao cứ phải cố chấp ở với lão già đó vậy chứ.”Phi Nhung cắn chặt môi, lão già là đang chỉ cha cô.“Đi theo bà để nhìn xem cái bộ dạng này của bà với Khả Di ư?”“Nếu như đi theo mẹ...”Lời chưa nói hết cô đã không đủ kiên nhẫn chặn lại.“Đủ rồi, đi theo để biến thành cái loại người ham tiền như bà?”Cô vẫn còn nhớ rất rõ, cái ngày mà mẹ cô cùng Trương Khả Di rời khỏi, bọn họ đã một mạch bước lên chiếc xe sang trọng ấy, cả hai đều chẳng buồn liếc nhìn tới những con người thân phận thấp hèn như cha con chí những người vệ sĩ đi bên cạnh còn khinh miệt hai cha con cô nữa, ban chiều, cha cô vừa mới đi làm về, mồ hôi nhễ nhại, nhưng cảnh tượng đập vào mắt ông lại là hình ảnh những con người vô tâm chỉ xoa đầu nhìn cô rồi mỉm cười chua xót, coi như chưa hề có chuyện gì. Một người hiền lành như ông, vậy mà cũng bị cả nhà bọn họ ép đến chết đấy thôi?Cô khó khăn cử động trên sợi dây trói, lại vô tình ngã xuống đất, chiếc ghế cũng theo đó đổ ập lên người thật, cô khẽ cau có mặt mày, chiếc bụng bị đè xuống, cảm giác đau nhói lan Mai thấy vậy liền tiến tới đỡ cô lên, bà lại nhìn chằm chằm cô, đắn đo nói.“Phi Nhung , con cứ nhường người đàn ông đó cho Khả Di đi. Mẹ nhất định sẽ cho con sống thật tốt”Phi Nhung trừng mắt nhìn bà ta, nhường, sao khi đến miệng họ lại dễ dàng như vậy lại cắn răng, viền mắt đỏ quạnh, từng giọt nước mắt đầm đìa trên gương mặt. Cô dùng ánh mắt đáng thương ấy nhìn bà ta.“Con của tôi.”Bụng của cô căn bản không hề đau mấy, nhưng cô tuyệt đối rất muốn thoát ra khỏi nơi đây, nếu cứ mãi ở đây, Trương Khả Di cô ta sẽ làm gì với anh chứ, cô thật sự không muốn để một người như cô ta hưởng lợi như vậy mặt cô nhăn nhó, Bạch Mai mới từ từ tiến lại gần, thận trọng hỏi.“Con mang thai?”Phi Nhung không trả lời, cô cắn môi đến bật ra máu, nước mắt từng giọt cứ vương trên gương mặt trắng bệch.“Làm ơn cho tôi đi, được không?”Cô khẩn khoản cầu xin, ánh mắt đáng thương vô Mai nhìn thấy bộ dạng vậy trong lòng chua xót, bàn tay lần mò sợi dây, nhưng sau đó liền ngưng lại giây lát. Thấy hành động này cô càng nói to thêm.“Mẹ, làm ơn đấy, cho tôi đi được không, tôi thật sự rất đau.”Chữ “mẹ” này đã chạm vào trong trái tim của bà ta giây lát, đã rất lâu rồi vẫn chưa nghe được những từ này. Bà ta thừa nhận bản thân là một người mê tiền, nhưng sâu trong thâm tâm vẫn luôn rất yêu thương đứa con gái tay nhanh chóng tháo sợi dây ra, giọng run rẩy.“Phi Nhung , con mau rời khỏi nơi đây đi, sau khi Trương Khả Di có thể đến với Phó thiếu, mẹ chắc chắn sẽ cho con cuộc sống tốt.”Dứt lời sợi dây trói cũng được buông lỏng, Phi Nhung nhanh chóng vớ lấy chiếc túi trên sàn, cô chạy thẳng ra khỏi nơi giờ đã là sẫm tối, cô nhìn đồi núi hoang vui nơi đây, cô chẳng biết đây là đâu cả. Lục tìm chiếc điện thoại trong túi, nhưng điều khiến cô bất ngờ đó là không phải chiếc điện thoại của cô mà là của Trương Khả ta vừa gửi một tin nhắn tới.[Chị gái, giờ em đi đón sinh nhật với anh Mạnh Quỳnh đây. Chị nhất định phải trông tin nhắn để xem em với anh ấy cùng làm gì nha.]Phi Nhung nghiến răng nghiến lợi, cô vùng vẫy một lúc mới nhìn thấy được lối mòn, Phi Nhung cứ theo đó đi thẳng tới đường chân cô càng lúc càng nhanh chóng hơn, ngay bây giờ, chút ánh nắng ban chiều cũng đã sớm tắt ngấm đi, bóng cô dưới nền đất càng lộ rõ ra, cảm nhận rõ sự mỏi nhừ của đôi chân, cô vẫn cố chấp Nhung bất chấp lao ra giữa đường lớn, nhưng con đường căn bản rất vắng, điện thoại thì cứ liên tục nhấp nháy, cô ta có đặt mật khẩu đối với các cuộc gọi nhưng lại mở khóa với tin nhắn. Phi Nhung càng bấm mở mật khẩu thì nó cứ liên tục lúc cô đang lo sợ, tin nhắn nữa lại được truyền tới, là một bức ảnh cô ta đang ngồi trong văn phòng của Phó Mạnh Quỳnh , còn chụp cả dáng người anh đang làm việc Nhung lại cắn răng, giờ phút này, nỗi sợ trong cô mỗi lúc một lớn, nước mắt lại một lần nữa rơi. Cô cứ thế lao về phía trước không có điểm dừng, cô không biết rõ là đi đâu, nhưng nếu không đi, cả người sẽ vô cùng bất một lúc, trên con đường xuất hiện ánh sáng le lói, Phi Nhung đưa tay liên tục vẫy, thế nhưng bóng xe đó lại vút qua cô. Cô không từ bỏ, bước chân càng lúc càng nhanh hơn, vấp ngã một một lúc, đầu gối trầy xước, vết máu hiện lên rõ ràng, dù vậy cô vẫn cố gượng để chiếc xe hơi băng qua, Phi Nhung bất chấp lao ra chặn lại, tài xế trên xe thấy vậy thoáng chốc kinh ngạc, vội dừng xe gấp, bước xuống rủa cô.“Cô gái này, cô muốn chết à.”Phi Nhung thấy ông ta như vị cứu tinh, cô lao tới quỳ xuống khóc lóc.“Làm ơn chở tôi đến đoạn đường Bình Châu được không.”Tên tài xế nhìn bộ dạng đáng thương, lại thở dài.“Được rồi, cô mau lên, nhưng lần sau đứng có mà liều mạng như vậy nghe chưa.”P/s sắp ngược anh chị rồi 😑
Chương 38 Sinh nhậtNgày 10/ nay là sinh nhật của Phi Nhung .Cô tự ghé mua một cái bánh kem nhỏ sau đó bước về, mọi năm vào thời điểm này, cha cô luôn bên cạnh để đón sinh nhật cùng với cô. Không phải là bánh kem thì sẽ là một bữa ăn thịnh soạn, hoặc những món đồ do chính tay ông chế lúc này, điện thoại cũng “ting” lên một cái, đến từ một số lạ. Tin nhắn này ngay sau đó đã phải khiến cô cau mày.“Chị gái, chúng ta cùng đón sinh nhật nha.”Một cái nhãn dán hình bánh kem cùng một icon mặt cười. Sau lần gặp ở bệnh viện, cô đã không còn quan tâm đến bọn thẫn thờ nhìn số lạ, chẳng biết từ bao giờ, đằng sau lưng đã có một kẻ lạ mặt tiến lại gần, hắn ta nhanh chóng chụp một tấm khăn vào mặt cô, Phi Nhung cứ như vậy mà giãy giụa cho đến khi chính bản thân cô dần mất biết đã qua bao lâu, chỉ biết khi tỉnh lại, xung quanh đã là một mảng tối đen, cả người cô bị xích lại bởi những sợi dây trói chặt quanh bắt đầu hét lên, nghe động, đám nam nhân canh bên ngoài cũng bước vào.“Mỹ nhân, im lặng một chút nào.”Nhìn thấy một đám nam nhân trong căn phòng, Phi Nhung liền trở nên sợ hãi, nhưng ngay sau đó cô đã cố gắng lấy lại bình tĩnh, nếu cô sợ hãi, bọn chúng lại được nước lấn tới.“Chắc các người cũng biết đến Phó thiếu đúng chứ?”Nghe vậy hai tên bên cạnh liền ngước lên nhìn cô, liền gật đầu.“Em đừng đe dọa như vậy chứ.”Cô hiên ngang nói, thái độ vô cùng cứng rắn.“Người đó là chồng tôi, nếu như anh ấy biết được các người đang giam giữ tôi như vậy. Chắc chắn mạng của các người sẽ không giữ được.”Nhận thấy nét mặt của vài tên canh giữ dần thay đổi, cô hài lòng nói tiếp.“Nếu đã canh giữ tôi, các người tốt nhất nên canh giữ cho tốt, để tôi sống sót trở ra, có khi chết các người cũng chẳng mơ được.”Giọng nói của cô là đe dọa, mấy tên kia nghe vậy nét mặt dần trở nên lo lắng, nhưng trong đó lại có một tên rất bình tĩnh, hắn lại nhìn cô cười châm biếm, châm điếu thuốc lên, làn khói dưới ánh đèn trông càng mờ ảo hơn.“Phạm tiểu thư, cô Trương cũng có gương mặt giống cô vậy.”Nghe câu này, Phi Nhung liền nhíu mày. Đúng vậy, cô với Trương Khả Di có gương mặt vô cùng giống được chút thay đổi trên gương mặt nhỏ, hắn mới nói tiếp.“Cô nghĩ xem ngài Phó sẽ có thể phân biệt được hai người không đây?”Hai tay Phi Nhung bất giác nắm chặt lại, câu nói ấy như cái đinh trong đầu cô, cô nghĩ xem ngài Phó sẽ có thể phân biệt được không?Anh ấy từng nói, nếu là Trương Khả Di thì cơ thể sẽ bài trừ. Nhưng giờ phút này, đầu óc cô dần trở nên hoảng loạn hơn. Có phân biệt được không?Nếu được, cô sẽ có thể không, cô sẽ mãi chỉ là cái bóng mà sợ dần lấn át tâm trí, nước mắt trên gương mặt vô thức rơi từng giọt. Thấy vậy, tên cầm đầu mới lại gần nâng gương mặt tinh xảo ấy lên.“Sợ ư?”Cô cắn môi trừng mắt nhìn tên nam nhân trước mặt, cô thật sự rất sợ, cha cô đã mất, rất khó khăn để cô mở lòng với một người như anh, nếu bây giờ Trương Khả Di lấy đi mất, mạng của một người như cô, thật sự sẽ không cần trên thế giới này trong khắc đó, cô chợt nhận ra, con của cô nữa. Cô có thể chết, nhưng con của cô thì vậy, còn con của cô bên ngoài, Bạch Mai cũng đang ngấp nghé cái đầu nhìn vào, toàn bộ những chuyện này, tất thảy đều nằm trong dự tính của Trương Khả lại khoảng thời gian lúc trước, Trương Khả Di vừa khỏi bệnh, lại phải chật vật chạy thoát khỏi đám phóng tức Trương thị phá sản hiện lên rõ ràng, bao nhiêu tội danh được phơi Khả Di nắm chặt hai tay bà, ánh mắt thù hận rõ rãng.“Mẹ à, cái hữu dụng bây giờ của con là có cùng gương mặt với cô ta. Chỉ cần con thành công vào được Phó gia, cuộc sống sau này của mẹ sẽ không như vậy nữa.”Bạch Mai gật đầu lia lịa, bà đã quen sống cuộc sống giàu sang rồi, sao có thể thoát khỏi cái cuộc sống đó khi nhìn thấy đứa con gái của mình nước mắt đang đầm đìa kia, tim của bà đã nhói lên đôi chút. Bà nắm cọc tiền trong tay, đưa về phía ba tên đang giữ.“Các người rời đi được rồi.”Thấy Bạch Mai trên tay với cọc tiền lớn, bọn chúng tiến lại gần cầm lấy, bàn tay đếm từng tờ tiền trên đó.“Bà đưa thì tôi đi thôi.”
quy phục vợ yêu